BBC cùng ông JB Nguyễn Hữu Vinh vu khống một giáo dân
BBT – Theo thông lệ quốc tế, quyền lựa chọn sử dụng hay không sử dụng tin, bài của bạn đọc thuộc về Ban Biên tập tờ báo. Do vậy, khi BBC chọn đăng bài “Sự cùng quẫn nhìn từ báo nhân dân” của tác giả JB Nguyễn Hữu Vinh với một mớ từ ngữ mạ lị báo Nhân dân, đồng thời bịa đặt, vu khống một giáo dân cho thấy sự hằn học, đớn hèn và đầy rẫy âm mưu của một tờ báo mang tiếng “trung lập”.
Một sự vu khống, xuyên tạc trắng trợn?
Ngày 2-4-2013, web sachhiem.net – trang điện tử do một số tác giả người Việt hiện đang sinh sống ở nước ngoài thực hiện, đăng bài Góp ý của giáo dân về Bản nhận định và góp ý Dự thảo sửa đổi Hiến pháp 1992 của Hội đồng Giám mục Việt Nam – các Giám mục Công giáo Việt Nam của tác giả Nguyễn Trọng Nghĩa – công dân theo Thiên chúa giáo, hiện đang sinh sống tại TP Cao Lãnh – Ðồng Tháp. Ðược sự đồng ý của tác giả, trong số báo ra ngày 19-4, Báo Nhân Dân đã trích đăng một phần từ bài viết nói trên với nhan đề Nhiều điều chưa sáng trong một bản góp ý…
Sau khi trích từ bài viết của Nguyễn Trọng Nghĩa đăng trên Báo Nhân Dân, ngày 21-4 trên blog của một người tên là JB Nguyễn Hữu Vinh đã có bài phê phán, đồng thời bài này được thu gọn để gửi đăng trên mục Diễn đàn của BBC tiếng Việt ngày 21-4. Sau đó, một số địa chỉ trên interrnet đăng lại hai bài này kèm theo bình luận có tính chất thóa mạ, xúc phạm, thậm chí đe dọa Nguyễn Trọng Nghĩa và gia đình… Về bài viết của JB Nguyễn Hữu Vinh, một số tác giả là blogger đã lên tiếng đánh giá, trong đó cho rằng:
– “Tuy nhiên đọc xong bài viết thì tôi cũng hiểu phần nào lý do: thứ nhất, bài viết đúng là thể hiện tư duy của một “con cừu” cho nên các nhà báo có lẽ chẳng thèm phản biện mà xem đó như câu chuyện hài làm quà mỗi dịp trà dư tửu hậu; thứ hai, “bà buôn cải” (BBC) đăng bài bôi xấu báo khác nhưng thòng cái câu “Bài viết thể hiện quan điểm riêng và lối hành văn của tác giả” để phủi trách nhiệm… Mọi người, dù là giáo dân Ki-tô giáo, Hồi giáo, Phật giáo,… nếu đang sống trên đất nước này, là người Việt Nam thì trước hết họ là những công dân của đất nước. Là công dân thì họ phải tôn trọng và tuân thủ pháp luật (có lẽ trừ những giáo dân như JB là tự cho mình cái quyền làm trái điều hiển nhiên đó). Vậy thì khi Nhà nước cần triển khai chính sách, thực thi một công vụ nào đó có liên quan một tôn giáo, các vị chức sắc tôn giáo đứng ra làm cầu nối giữa chính quyền và giáo dân là cực kỳ hợp lý và hiệu quả. Có lẽ những giáo dân như JB cho rằng Nhà nước phải dùng xe tăng và lưỡi lê như Ngô Ðình Diệm xưa kia đàn áp Phật giáo thì mới là “chiêu sạch”?… Nói tóm lại, đọc qua bài viết của con chiên JB Vinh “văng miểng”, tôi chỉ thấy ở đó có sự cùng quẫn về lý lẽ, hiểu biết, tâm thức của một kẻ mắt không nhìn quá ngọn roi, tai không nghe quá được các mệnh lệnh chăn dắt của chủ chăn nhưng lại ôm mộng tưởng chống lại cả thế giới bên ngoài cái chuồng của mình” (Nguyễn Thanh Tùng).
– “Ai dè đó lại là một bài viết hằn học, đuối lý, chỉ biết lấy sự thóa mạ, hàm hồ làm phương tiện để chửi bới cho hả dạ. Thế là đã rõ, mục đích của Vinh và những kẻ như Vinh không phải nhằm để phản biện mà là công kích, bôi nhọ và lừa bịp ngay chính cả tín đồ của mình… Xin hỏi cậu, có phải phản biện xã hội có mục đích cao cả là tìm đến một chân lý chung có lợi cho mọi giai tầng, mọi nhóm lợi ích trong xã hội. Có phải phản biện xã hội là phải đưa ra các lập luận, chứng cứ, phân tích, đánh giá về một vấn đề nào đó nhằm thuyết phục người khác đồng tình với mình, chứ không phải là chửi bới, mạt sát người khác khi người ta không đồng tình với mình. Nếu đồng ý như vậy thì cậu đã kém cỏi lắm so với một giáo dân bình thường mà cậu cho là “man mát, không bình thường về thần kinh” như Nguyễn Trọng Nghĩa rồi đấy. Tôi đọc bài viết của Trọng Nghĩa thấy ở trong đó có đủ luận điểm, luận chứng, luận cứ rất chặt chẽ và thuyết phục về những vấn đề thuộc quan điểm mà Hội đồng Giám mục đã đưa ra. Trong lúc đó, theo như cậu nói, Nghĩa mới học hết phổ thông trung học, “dốt nát và ngu xuẩn”. Ðọc cả bài của cậu chỉ thấy búa xua những từ chửi bới, thóa mạ Nghĩa và cả Báo Nhân Dân, chẳng thấy cậu đưa ra được lý lẽ, bằng chứng gì để phản bác cả. Vậy là cậu còn thấp trình hơn cả Nghĩa rồi” (molang0205).
– “Chuyện nhỏ có chút xíu, một giáo dân “góp ý” với Hội đồng Giám mục một cách trân trọng và lễ độ. Nhưng, chuyện đã trở thành không nhỏ… Giáo dân này vừa góp ý thì bị ông JB Nguyễn Hữu Vinh săn lùng, điều tra như một tội phạm, phơi bày hết các chi tiết cá nhân, hạch hỏi gia đình, vợ con, cha mẹ, ông nội, bà nội, của người ta ra tố… Từ đầu đến cuối bài của ông JB, chỉ thấy kết tội giáo dân Nghĩa vì “dám góp ý”, ngoài ra không có lấy một chữ cho biết ông Nghĩa bậy ở chỗ nào… Thật ra bài của giáo dân Nguyễn Trọng Nghĩa viết không hề “tâm thần” mà rất thông thái. Nhưng, cho dù, người ta có “tâm thần” đi nữa, thì lòng nhân đạo của giáo hội các người ở đâu, lại đi hiếp đáp một kẻ “có bệnh”?”. (Lời Tòa soạn sachhiem.net trước khi đăng bài Cùng quẫn lý lẽ của một con cừu)…
Qua các trích dẫn trên đây, có thể nhận diện bản chất bài viết của JB Nguyễn Hữu Vinh, vì thế trao đổi lại là việc làm không cần thiết. Tuy nhiên, sau khi JB Nguyễn Hữu Vinh công bố bài viết, qua thư điện tử và điện thoại, Báo Nhân Dân đã nhận được ý kiến của tác giả Nguyễn Trọng Nghĩa bày tỏ sự phẫn nộ về việc ông này đưa ra thông tin vu khống, bịa đặt đối với anh. Cụ thể, JB Nguyễn Hữu Vinh viết: “một số giáo dân Giáo xứ Cao Lãnh do linh mục Marcel Trần Văn Tốt, chánh xứ, Linh mục Phêrô Trần Trung Chỉnh làm phó xứ, cho chúng tôi biết như sau: Ông Nguyễn Trọng Nghĩa tại địa chỉ này năm nay 32 tuổi, có một vợ và một con. Ông mới học xong phổ thông trung học thì làm Phó Bí thư Ðoàn Thanh niên Cộng sản Hồ Chí Minh của xã Mỹ Trà. Ðược một thời gian, do vi phạm khuyết điểm, nên ông buộc phải ra khỏi chức vụ đó. Ông được cho là đã “bỏ đạo” hơn chục năm nay, hoàn toàn không liên hệ với nhà thờ, với giáo xứ và các việc thuộc Giáo hội Công giáo. Người dân địa phương cho biết, ông có hiện tượng đầu óc bị “man mát”, hay không bình thường về thần kinh, sức khỏe tâm thần. Gặp gỡ linh mục Chánh xứ, ông nội của ông Nghĩa đã than phiền về sự mâu thuẫn giữa ông Nghĩa với ông nội và cha mẹ ruột, người ông nội cũng cho hay đã không gặp gỡ và tỏ ra lo lắng cho ông Nghĩa về mặt nhân cách và đạo đức”.
Qua tìm hiểu chúng tôi được biết, vì không đồng tình với Bản nhận định và góp ý Dự thảo sửa đổi Hiến pháp 1992 của Hội đồng Giám mục Việt Nam, Nguyễn Trọng Nghĩa đã chủ động viết bài. Tác giả đã gửi bài góp ý tới Hội đồng Giám mục Việt Nam và nhiều vị giám mục, linh mục khác. Sau một thời gian không nhận được hồi âm, Nguyễn Trọng Nghĩa mới gửi bài tới sachhiem.net. Trong thư gửi Báo Nhân Dân ngày 1.5, Nguyễn Trọng Nghĩa cho biết: “Tôi sinh năm 1983 tại Cao Lãnh – Ðồng Tháp. Trong thời gian từ năm 1998 đến năm 2003, tôi là thành viên Ðội Công tác xã hội thị xã Cao Lãnh, đồng thời là Phó Chủ tịch Hội Liên hiệp Thanh niên, Ủy viên Ban Chấp hành Ðoàn TNCS Hồ Chí Minh phường 1. Tháng 3-2003, tôi là viên chức văn hóa – thể thao của UBND xã Mỹ Trà, và vẫn là thành viên Ðội Công tác xã hội thị xã Cao Lãnh, Phó Chủ tịch Hội Liên hiệp thanh niên và Ủy viên Ban Chấp hành Ðoàn TNCS Hồ Chí Minh phường 1. Từ năm 2003 đến năm 2005 tôi là Phó Bí thư Ðoàn TNCS xã Mỹ Trà và phường Mỹ Phú (tách xã, phường tháng 5-2005). Năm 2005, tôi trúng cử vào HÐND phường Mỹ Phú và được phân công là Thư ký HÐND phường. Năm 2008, tôi làm việc tại UBND xã Phương Trà – Cao Lãnh, với chức danh là cán bộ Văn phòng Ủy ban phụ trách Giao thông thủy lợi. Sau vì gia đình khó khăn, cho nên tôi xin nghỉ công tác. Trong cuộc sống, một vài lần tôi và ông nội có bất đồng quan điểm khi trao đổi về Kinh thánh, nhưng chưa bao giờ dẫn tới “mâu thuẫn gia đình”. Ông nội và cha tôi chưa bao giờ cung cấp thông tin về đạo đức của tôi cho nhà thờ. Hiện tại ông nội tôi rất buồn khi cháu mình bị người ta coi là người tâm thần và bịa đặt là do ông nội tôi nói. Ông nội và cha tôi là người đóng góp nhiều công sức tham gia xây dựng nhà thờ Giáo xứ, nay lại bị xuyên tạc cho nên rất xấu hổ với mọi người chung quanh. Riêng việc tôi có “bỏ đạo” hay không, thì có thể làm rõ qua việc tôi làm “lễ rửa tội” cho con mình tại nhà thờ. Qua đây, tôi khẳng định tôi là một người bình thường, không có dấu hiệu “đầu óc bị “man mát”, hay không bình thường về thần kinh, sức khỏe tâm thần” như JB Nguyễn Hữu Vinh viết. Tôi cũng chưa bao giờ vi phạm kỷ luật để cơ quan, tổ chức buộc phải thôi chức vụ. Ai quan tâm đến tôi, đều có thể xác minh”.
Như vậy, có thể khẳng định thông tin được cho là “một số giáo dân Giáo xứ Cao Lãnh”cung cấp cho JB Nguyễn Hữu Vinh, liên quan đến con người, hoạt động xã hội của Nguyễn Trọng Nghĩa là thông tin bịa đặt, vu khống. Phải chăng khi công bố bài viết JB Nguyễn Hữu Vinh đã bịa đặt nhằm mục đích hạ thấp uy tín của Nguyễn Trọng Nghĩa, tác động tiêu cực tới ý kiến của anh với Bản nhận định và góp ý Dự thảo sửa đổi Hiến pháp 1992 của Hội đồng Giám mục Việt Nam? Ðó là việc làm thiếu lương thiện, cần phê phán một cách nghiêm khắc.